jeudi 18 octobre 2012

c'est toujours pile ou face

Chiều nay đi về qua kiosque " Relay", thấy một bìa tạp chí âm nhạc để hình Neil Young. Không phải một tấm hình mới. Mình có vào, cầm nó lên và mỉm cười. Lật vài trang qua loa để tìm xem Neil Young ở đâu nhưng không thấy. Lật lại tấm bìa thì hay anh ta vừa ra mắt một cuốn hồi ký. Ồ, nếu mà không đắt quá thì sẽ mua!

Và giờ nhớ lại, mình ngồi nghe Neil Young. Một buổi chiều thứ năm, một ngày không đặc biệt. Neil có nụ cười giống M quá. Hay mình bị ám ảnh nặng nề đến vậy? Nếu được quay lại ngày xưa, mình muốn xóa bỏ cái thị hiếu âm nhạc ngu ngốc thời ấy của mình. Để cùng M nghe những bản nhạc như thế này, để yêu cái giọng tenor nam cao vút và đau đớn của Neil. Nhưng M chẳng bao giờ biết khi mình nghe nhạc, lại luôn nghĩ về M. Vừa cười vừa ứa nước mắt. Nếu không thể gặp lại nhau, em có nên tưởng tượng ra anh giờ này xấu và béo vãi lol, hôi hám và vợ bìu con ríu, chỉ còn biết lo tiền bạc và áo cơm? Rồi em sẽ gật gù: okay, mình xa nhau là chuẩn. Như vậy được không M?

Ồ, anh nên nghe bài này, nếu anh biết mình đã nợ nhau những thứ suốt đời không trả được, M à.


P/s: Aizz, chiều nay thèm uống rượu vang nóng, đã vác một chai ra quầy rồi mà cuối cùng lại thôi. Lễ cầu siêu sẽ được dời lại vào cuối tuần sau vậy.

Và đã nhận được quà sinh nhật sớm hơn dự kiến: the sound and the fury & the sun also rises. Quà của chính mình, tự mua  tự tặng với những nét chữ như giun bò :" Happy birthday, mymy!". Có đỡ buồn hơn không?


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire