jeudi 30 mars 2017

tháng của những kẻ phải chịu nhiều bi kịch

Tháng 3.

Chính xác là ngày cuối cùng của tháng 3, một tháng tôi luôn cảm thấy khó chịu và thường gặp những chuyện khốn nạn nhất.

Kể cả đó là tháng mà Hoy sinh ra.

Kể cả đó là tháng mà mùa xuân thực sự bắt đầu.

Kể cả đó là tháng trời đất ấm dần lên, không gian như bừng nở, ngọt ngào và mời gọi.

Tôi vẫn không dám yêu thời gian này, tôi vẫn thấy nó phản trắc, tráo trở, ranh mãnh. Hoặc, có lẽ, vì bản thân tôi thấy mình kiệt quệ khi đối diện với nó, tháng 3.

Khi không chống đỡ nổi nữa, tôi quyết định xuôi theo nó. Ngồi một góc dịu dàng đọc sách, chấm dứt tất cả mọi chuyện láo nháo mất thời giờ, thôi nghĩ đến sinh nhai, và tìm kiếm cảm hứng trong những điều giản dị như, vẽ vời hay nấu nướng cho con.

Ngày không dài hơn, nhưng đỡ áp lực hơn. Tôi sẽ sống như vậy, sẽ từ chối ngay và luôn những việc không thích, nhấn nút ngay và luôn những kẻ không chân thành (hơi nhiều), vứt ngay và luôn những đồ đạc vô nghĩa.

Không có gì lớn lao lắm xảy ra. Nhưng đúng là hai mẹ con vui vẻ hơn, ngủ ngon hơn, ăn uống thú vị hơn.

Còn đòi hỏi gì được nữa.