dimanche 21 avril 2013

Những ngã tư




Đêm đầu tiên trở về đất mẹ và thức đọc lại "Những ngã tư..." của Trần Dần.

Cuốn sách luôn làm tôi bật cười rồi bật khóc. Tôi biết rằng chẳng thể chia sẻ cùng ai. Thật khó để tìm dc một người tương cảm mà sẻ chia cùng. Thật đấy! 

mercredi 3 avril 2013

Thơ cho M.


Muốn vẽ đôi mắt em nhìn anh qua đêm tối
Mà không thành
Dở dang bức tranh
Chỉ là hai hốc đen buồn rười rượi
Nhìn anh không nói
Những giọt nước đỏ ngầu - run rẩy chạy quanh.

Tình yêu trong em đã ngưng lại mất rồi
Những ước mơ, thi nhau, òa vỡ, chảy trôi
Vì em không còn nhớ
Mồ hôi của anh nồng trong hơi thở
Đôi mắt đen bướng bỉnh nhìn em
Không còn nhớ cánh tay em đã gối đầu lên
Không nhớ nữa, biển trưa, cơn giông và, cát
Em chỉ nhớ đã lâu rồi mình không còn hát
Những lời yêu, thương anh!

Khi em soi mình trong vách đêm
Em biết, lạ lùng lắm, không như ngày xưa nữa
Dù có buồn vì em quên lời hứa
Anh cũng chỉ lặng im
Dù rằng em phản bội
Anh cũng chỉ cười, buốt nhói
Để em hiểu rằng mình tự do.

Anh,Thôi đừng rảy thêm nữa màu tro
Lên cuộc đời vốn nhiều đau đớn ấy
Nếu em vẫn còn đâu đó trong anh
Thì trong em cũng vậy
Anh hiện hữu khắp nơi.
Đừng khía rách trái tim mình bằng những gì em lỡ đánh rơi
Vì tình yêu chỉ là ảo ảnh
Ta đã cố thổi phồng lên
Anh sẽ nhìn rõ em hơn
Khi tình yêu vỡ!

Cuộc sống đẩy em xa anh
Chẳng biết nơi đâu, lúc nào hội ngộ?
Soi vào quá khứ lung linh
Sao không thấy mình, như mình trong đó?

Sao chỉ là những mảnh vỡ kì dị
Ghép thành kí ức ứa đầy
Tình yêu
Tràn qua hốc mắt
Cay! 

....

Mười năm rồi. Trong tim em vẫn không có ai ngoài anh mới đau chứ :))

TB




Trưa nhậu, chiều nhậu, tối lại nhậu.

Đời quả cũng có lúc đẹp rũ rượi vì ta có mùa xuân và ta có tiền mua bia mua rượu về say :))

Thường Bò viết mail.
Hắn vẫn sến như hồi nào. Một thằng bé sến như chả lụa, yêu đời, đôi lúc mai mái, thông minh và đặc biệt hóm hỉnh. Hắn hiểu mình cũng vào loại bậc nhất. Dù không nhận là tri âm tri kỉ nhưng vẫn luôn tìm nhau mỗi khi có chuyện chẳng xứng ý toại lòng.

Bây chừ hắn nói hắn cảm ơn vì những ngày tháng làm bạn với nhaoOOoo.

Ờ. Cái gì nhạt phải cần bị triệt tiêu.
Mình không thể chịu một mối quan hệ lờ đờ. Mọi người cần thay đổi, lớn lên, già dặn đi, cô độc hơn. Làm bạn cũng cần có duyên. Và trên hết là cần chân tâm. Không còn nhiệt thành nữa thì nên vứt, phải bị vứt.

Sao chẳng cảm thấy chút gì nhỉ?

:)

Đâu phải lần đâu tiên mình không còn coi một người bạn là một người bạn nữa? Thường thôi mà. Thường thôi. :)

mardi 2 avril 2013

yo man, i'm cool man :v




Cuộc sống đã ngày càng tịnh tiến đến cảnh giới của Brave new world. Không ai hãm được, không thể nào.

Tôi không thích cuốn sách này, cũng chỉ đọc duy nhất một cuốn của Aldous Huxley mà thôi.

Tôi sẽ quên nếu như anh em Michel và Bruno không nhắc tới nhà Huxley cùng với cuốn tiểu thuyết giả tưởng đáng sợ đó. Cùng với sự giúp sức của khoa học công nghệ, tham vọng của loài người càng được khuếch đại đến mức không kiểm soát nổi. Quỷ sứ sẽ nảy nỏi từ sự hoàn hảo. Đau khổ đến từ chỗ thiếu khuyết đau khổ.

Nhưng thôi, chúng ta vẫn còn chưa chạm tới brave new world.

Hãy cố tận hưởng những ngày chưa chạm tới ấy :)