mercredi 14 novembre 2012

**

Ông trời ơi!
Chúa ơi!
Phật ơi!
Quỷ dữ ơi!
Mẹ của con ơi!

Con chỉ muốn nằm xuống một lát. Con chỉ muốn gục mặt mà khóc nấc lên. Tại sao con đi hoài đi mãi mà chỉ gặp gỡ được những điều, những người khiến con đau?
Hãy chỉ cho con, một nơi thật tối. Con muốn nằm xuống khóc một mình.

Mẹ ơi. 

samedi 10 novembre 2012

£

Trưa nay ngồi ăn với bốn thằng đần. Vì lỡ hứa trước đó, vì không muốn thất hứa mà lê xác đi. Một cuộc ăn uống khổ nhọc. Mình ngồi như một con đần, nghe những câu chuyện thối nhức.
Thấy cái gì đưa vào miệng cũng nhạt nhẽo. Muốn phắn thật nhanh.
Một thằng đần hỏi: chị My năm nay mấy chục rồi nhỉ? Hai tám rồi đúng không?
Mình nghe xong ừh một tiếng, vội vàng cắm mặt xuống tô bún.
Nếu nói thêm từ gì nữa thì chúng nó sẽ đồng thanh: chị lấy chồng đi chứ chờ gì nữa?
Đại loại thế.

Trả lời những câu hỏi dạng đó, cho phù hợp với tư tưởng của những thằng đần là một chuyện khó hơn lên trời. Chúng nó chỉ cần biết rằng, đến tuổi thì phải thế này, thế nọ. Quá tuổi rồi mà không thế này thế nọ thì chắc chắn có vấn đề.

Ngồi với những thằng đần, mình trở nên đần khôn tả. Cứng họng cho đến lúc ra về. Về đến nhà còn muốn ọe.

Nói chuyện với mẹ, bảo rằng con muốn làm việc một năm nữa cho đủ tiền sống trong một khoảng thời gian thất nghiệp rồi con sẽ bỏ việc ở đây. Con muốn vẽ. Con muốn trở thành họa sĩ chứ không thể nào cam lòng sống, lấy lương, tiêu pha qua ngày.

Mẹ ừ, tùy con.

Nói chuyện với cậu, tớ bảo tớ khâm phục cậu cứ vấp ngã rồi đứng dậy vấp ngã rồi đứng dậy. Cậu như con lật đật không yên. Đừng để cuộc đời mình trôi một dòng với những cuộc đời mà cậu khinh bỉ.

Đêm tối lọ mọ bóc tôm, thái thịt. Xào xào nấu nấu. Ngồi ăn một mình.

Bị nghiện những không gian lặng lẽ.

jeudi 8 novembre 2012

Yêu Hoa


Lần mò vào FB anh, xem đời sống vợ chồng có gì mới.
Chả có gì. Nghe đâu vất vả lắm anh mới cưới được cô nàng. Xinh, kiêu kỳ, trẻ. Người ta có hiểu anh không?

Em thì không. Nếu nhắm mắt lại và hồi tưởng, em chỉ cảm giác anh như một bức tường lạnh lẽo. Em không sám hối được, không có những kẽ hở cho em thì thầm.

Em chỉ thích mấy thằng bảnh chọe và ngu ngốc. Em không muốn đặt trái tim mình vào một người quá sâu sắc thông tuệ. Em không muốn bất công với anh =)))))) vì em cơ bản chỉ là một con ngu bảnh chọe. Nồi nào sẽ úp vung nấy.

FB để ava đầu tiên là hình ngày xưa em lấy làm ava. Anh cũng gọi Trần Dần là Trầng Zầng như cách em gọi. Anh cũng thích Barca như em thích Barca.

Lúc ngồi hút thuốc với anh trong xe, em đang nghĩ tới thằng khác và thấy ngộp thở khi phải bắt anh chịu đựng nhìn thấy em ở đó, nói những câu hời hợt. Em chưa bao giờ có tình cảm gì thấp hơn lòng mến mộ anh, vì trí tuệ anh và sự hóm hỉnh chết mẹ đi được ở anh. Em biết là anh biết em đần độn, em cám hấp nhưng anh không từ bỏ được dù chưa bao giờ được em đoái hoài như đoái hoài một thằng đàn ông. Và em dẫn anh đi ăn cháo canh. Anh nói chưa hề ăn món đó. Thương quá. Anh thiếu mẹ nó một phần tư tuổi thơ rồi còn đâu. Cháo ngày xưa nó khác với cháo chảnh bây giờ lắm. Nhưng anh cứ dẫn vợ đi ăn nhé, bằng ô tô í nhé. Và rồi có thể âm thầm nghĩ đến cái con đần đã từng đưa anh tới đó, ngồi ăn bạt mạng. Vì nó ko yêu anh nên nó ăn sợ đếch gì ai. nhỉ ;))

mercredi 7 novembre 2012

camus & etc.

Vừa làm việc vừa nghĩ thật nhiều. Nhiều đến mức đuổi theo không kịp, nhớ không kịp. Bàn tay ta muốn chạm vào sơn, đôi mắt ta muốn nheo lại trên nền toile loang lổ, tất cả đang thành hình...tất cả ơi ...đừng tan biến mất, hãy kiên nhẫn một chút nữa thôi...

Hôm nay là sinh nhật Camus, người nhớ Paris không? Paris nhớ người, hẳn nhiên và mãi mãi.

Ta cũng nhớ người như Sisyphe nhớ bi kịch vậy.

Chiều nay trời nặng như đeo đá, sớm muộn gì rồi cũng đổ mưa.