jeudi 21 août 2014

Bờm yêu

Anh đừng gọi em nữa, và cũng đừng nhắn tin. Đừng giận dữ, đừng dằn vặt, đừng buông thả mình. Nhưng cứ hận em. Vì anh là người yêu em nhất. Vì anh là người em yêu nhất.
Em vẫn khoẻ, nếu anh muốn biết giờ em đang sống ra sao. 
Em nói với bạn, hãy giữ em khỏi cám dỗ chỉ một tháng thôi. Anh là cám dỗ lớn nhất. Em cứ hình dung sáng mai thôi, hay là trưa mai thôi, sẽ thấy anh trước cửa nhà. Anh sẽ chẳng nói gì đâu. Anh mệt quá rồi mà. Em cũng không khóc đâu. Em có còn khóc được nữa đâu. Bờm sẽ ôm em vào lòng. Hay em sẽ ôm bờm vào lòng? Rồi chúng mình mặc kệ tất cả. Rồi chúng mình sẽ lại yêu nhau?
Nhưng cuộc đời có phải thế đâu. Anh đã lớn rồi. Anh không còn là cậu bé ngốc nghếch năm trước nữa. Lòng em cũng thay màu rồi. Em không còn ngạo khí nữa. Em chỉ còn rất nhiều xót xa. Mà em không muốn trao cho anh thêm cay đắng nữa. Như anh nói đó, cuộc đời vốn đã đéo có gì vui, sao em còn đối xử với anh như vậy, anh xin em!
Bờm của em...
Em đã mang tới cho anh cả những ngọt ngào, lẫn những buồn tủi. Em là bậc thềm đầu tiên cho anh trưởng thành. Em biết anh sẽ không bao giờ hết yêu em. Em biết dù em già đi, xấu hoắc, nhăn nheo, khó tính thì anh vẫn hôn em, ôm em, khóc cười với em. Và em biết ơn anh. Và như thế cũng quá đủ rồi.

Không được mít ướt nhé, em sẽ tét mông anh đấy!

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire