lundi 24 octobre 2011

introverti

Đêm.
Khuya lắc. Đi tắm.
Để đầu ướt. Ngồi hút thuốc. Thêm nước vào trà cũ.
Cùng một cuốn sách mở là nhiều trang web mở: linkhay, facebook, wikipedia, google, vdict.
Tôi đang đốt thời gian cho điều gì?
Tôi đi quanh và dò xét thiên hạ. Những dòng mùi mẫn, tâm trạng, cợt nhả. Những thích thú tầm phào, bệnh hoạn, ấu trĩ. Tôi nhìn và tôi nhìn khắp. Rỗng.
Tòa nhà nằm vuông góc với tòa nhà tôi đang ở có tên là Helsinki. Nó làm tôi nhớ đến một cô gái. Tôi chỉ quen cô ấy rất sơ sài, hầu như chưa bao giờ nói chuyện, mặc dù đã từng ngủ trong một phòng, ăn cùng mâm cơm. Cô gái ấy có cá tính hay không, tôi không dám quả quyết. Nhưng cô ấy vẫn còn trẻ con, dễ xúc cảm. Ngày xưa cô ấy ở Helsinki, ngày xưa cô ấy có người yêu ở Paris.
Khi tôi ngồi trong đêm, hướng ra cửa sổ, tôi luôn nhìn thấy tòa nhà vuông góc ấy với những ô cửa có những đường lượn vát chéo chẳng hiểu để làm gì. Có thể chỉ là ý đồ kiến trúc?! Và một trong những ô cửa đó luôn hắt ra ánh đèn vàng rượi, bền bỉ. Khuya, rất là khuya.
Tôi để ý rằng, trời đêm không hề đen như thường nghĩ. Nó có màu tía, nó ấm, nó gần gụi. Không có mây, không có vệt khói đuôi máy bay rạch ngang rạch dọc, không có cả những con chim bay láo nháo. Không có sự nhiễu loạn của ngày.

Ở trong đêm, tôi rất một mình.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire