lundi 8 octobre 2012

uh thì mưa ngoài kia. Ta nhớ "Áo bông ai ướt/ Khăn đầu ai khô"

trời mưa. ( tôi đang hát điệp khúc à? )

đi gửi một lá thư xa xôi. quà sinh nhật chắc chắn là muộn mất rồi. thôi thì, muộn cũng được, hãy để dành niềm vui tuổi mới đến khi nào anh nhận ra em...

trời mưa. ( tôi phải rên điệp khúc mưa nắng suốt cả tháng này sao?)

làm gì bây giờ?

đang có mấy người dõi theo tôi. ước gì họ dõi theo âm thầm. ước gì họ đừng đặt tôi vào cái thế biết rõ mười mươi có người dõi theo mình. sẽ ko tự nhiên nữa. tôi sẽ phải tránh né nhiều chuyện, sẽ phải cố viết sao cho thỏa mãn người khác, chứ không được tự do chửi bới, tự do cảm thán, tự do trò chuyện với chính bản thân. hơi có tí chán chường.

trời mưa. ( lạy hồn!)

Bọn trẻ vẫn nô đùa dưới sân bất chấp trời mưa. bất chấp tôi ghét tiếng động. bất chấp có người như tôi, giây phút này cần ngả lưng xuống. Đi quanh quanh thấy thiên hạ nói chuyện yêu đương, cưới xin, con cái, vận mệnh dân tộc, lòng tự trọng, thế hệ lạc loài blah blah...Tôi chẳng biết nên nói chuyện gì, khi mà không chuyện gì trong số những chuyện đó ăn nhập với cuộc đời tôi. Thiên thần hỏi vì sao yêu quái cô đơn. Hỏi ngớ ngẩn. Biết được thì nói làm chó gì nữa, he he.

Có nên đọc nốt Nhảy Nhảy Nhảy không?

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire