Muốn bắt tay bắt chân, ôm hôn thắm thiết cái ông nào dịch " Paris est une fête" của Hemingway quá. Lại còn dịch siêu đẳng thành " Hội hè miên man" chứ! Chao ôi, đỉnh cao! sư phụ!
Nhưng mớ tản văn ấy sẽ chẳng là gì với những ai chưa từng đến và ở lại Paris để sống và tiếc nhớ nó khôn khuây. Sẽ chẳng là gì nếu bạn không hề biết Paris của những thập niên đầu thế kỷ hai mươi: rực rỡ và đắm say như rượu vang đỏ. Họa sỹ, nhà văn, triết gia...lang thang nơi đây và để lại hơi ấm nồng nàn của họ cho Paris. Như Hemingway nói vậy "nếu bạn may mắn được sống ở Paris trong tuổi thanh xuân thì dù có đi đâu, trong suốt quãng đời còn lại, Paris vẫn ở trong bạn, bởi, Paris là một cuộc hội hè miên man...".
Mình thích những chiều đi bộ dọc phố Mouffetard, đi miên man đến tận bờ sông, chờ nắng tắt rồi về. Chỉ một mình thôi.
Và mình sẽ bị điên mất nếu cứ khóc trong thành phố này và nhớ nó như thể không bao giờ trở lại được nữa.
:)
RépondreSupprimerla Mouff' c'est fantastique