My à,
Thế rồi em cũng sống có khác gì những kẻ mà em khinh bỉ?
Em cà chớn cà chớn với cuộc đời. Em lựa bạn bè như cứt. Em bám víu những đứa chẳng ra cái mẹ gì. Em chua xót thân em. Em gục ngã. Em tự hứa sẽ đứng lên. Rốt cuộc em vẫn bò lê lết.
Thử nghĩ xem em đã làm gì với tuổi trẻ?
Chơi, rượu, thuốc, trai gái, mê man từ năm này qua tháng khác. Em khoác lác bớ đời với thiên hạ, em làm ra cái vẻ bảnh lắm, cá tính lắm, thông thái lắm. Thực tình em là một đống cứt trộn xà lách. Em thiếu trầm trọng niềm yêu thương với bản thân mình. Vậy làm sao em đòi kẻ khác phải yêu em? Đã bao nhiêu lần em tự hứa? Bao nhiêu lần tự bẻ cong lời hứa? Tư cách gì mà em đòi kẻ khác một lòng một dạ với em? Ngây thơ thế?
My à,
Cuộc sống đó.
Con người đến trong cuộc sống chẳng phải do ý muốn tự thân đâu. Em cũng vậy. Trước khi có mặt nơi này, em đâu ý thức, ai cho em quyền ý thức rằng em sẽ sống và sống như thế? Không ai được trang bị cách quản lý cuộc đời mình, tất cả đều chỉ được bồi đắp bằng vấp ngã và kinh nghiệm và trí khôn. Trên con đường đi đến cái chết, em không tránh khỏi việc bị tổn thương và tổn thương người khác. Vậy, hãy mở lòng ra một chút đi. Thả lỏng mình một chút đi. Tha thứ hay quên họ, vốn chẳng quan trọng với họ đâu. Chỉ quan trọng cho em, cho tâm hồn em. Chẳng ai trên thế giới này dư dả nhiệt tâm nghe em giãi bài cả, cũng chẳng ai cho em dựa dẫm lúc đắng cay. Những chuyện đó chỉ còn mỗi mình em đủ sức làm cho chính em thôi. An ủi và vực mình dậy. Vì em không muốn chết. Vì cuộc sống chưa được phép kết thúc ở đây. Em không có quyền giễu cợt đức hiếu sinh. Biết không hả?
Cứ khóc nếu thật lòng cần phải khóc. Không ai nghe thấy, không ai quan tâm. Nhưng đừng bao giờ phí một giọt nước, cho dù là nước đái, trước những người và những chuyện tầm phào. Nghe em.
hi hi hi
Thế rồi em cũng sống có khác gì những kẻ mà em khinh bỉ?
Em cà chớn cà chớn với cuộc đời. Em lựa bạn bè như cứt. Em bám víu những đứa chẳng ra cái mẹ gì. Em chua xót thân em. Em gục ngã. Em tự hứa sẽ đứng lên. Rốt cuộc em vẫn bò lê lết.
Thử nghĩ xem em đã làm gì với tuổi trẻ?
Chơi, rượu, thuốc, trai gái, mê man từ năm này qua tháng khác. Em khoác lác bớ đời với thiên hạ, em làm ra cái vẻ bảnh lắm, cá tính lắm, thông thái lắm. Thực tình em là một đống cứt trộn xà lách. Em thiếu trầm trọng niềm yêu thương với bản thân mình. Vậy làm sao em đòi kẻ khác phải yêu em? Đã bao nhiêu lần em tự hứa? Bao nhiêu lần tự bẻ cong lời hứa? Tư cách gì mà em đòi kẻ khác một lòng một dạ với em? Ngây thơ thế?
My à,
Cuộc sống đó.
Con người đến trong cuộc sống chẳng phải do ý muốn tự thân đâu. Em cũng vậy. Trước khi có mặt nơi này, em đâu ý thức, ai cho em quyền ý thức rằng em sẽ sống và sống như thế? Không ai được trang bị cách quản lý cuộc đời mình, tất cả đều chỉ được bồi đắp bằng vấp ngã và kinh nghiệm và trí khôn. Trên con đường đi đến cái chết, em không tránh khỏi việc bị tổn thương và tổn thương người khác. Vậy, hãy mở lòng ra một chút đi. Thả lỏng mình một chút đi. Tha thứ hay quên họ, vốn chẳng quan trọng với họ đâu. Chỉ quan trọng cho em, cho tâm hồn em. Chẳng ai trên thế giới này dư dả nhiệt tâm nghe em giãi bài cả, cũng chẳng ai cho em dựa dẫm lúc đắng cay. Những chuyện đó chỉ còn mỗi mình em đủ sức làm cho chính em thôi. An ủi và vực mình dậy. Vì em không muốn chết. Vì cuộc sống chưa được phép kết thúc ở đây. Em không có quyền giễu cợt đức hiếu sinh. Biết không hả?
Cứ khóc nếu thật lòng cần phải khóc. Không ai nghe thấy, không ai quan tâm. Nhưng đừng bao giờ phí một giọt nước, cho dù là nước đái, trước những người và những chuyện tầm phào. Nghe em.
hi hi hi
tự dưng đồng cảm :)
RépondreSupprimer