Có những mối tình, ta tự hỏi trăm lần vì sao ta vướng lại đó?
Có những mối tình, ta bị xua bỏ.
Có những mối tình, ta ngỡ chết lặng rồi, vẫn còn âm thầm sống để đôi khi bừng dậy trong giấc mơ. Khiến ta khóc ngọt ngào từ trong đó khóc ra.
Có những mối tình, nhưng những vết dao cứa, cuộc sống có chao đảo bao nhiêu ta chỉ cần biết người ở đó đang hạnh phúc và ta ở đây bơ vơ. Là đủ. Không được phụ rẫy cuộc đời chỉ vì ta một mình chống chọi một mình yêu thương.
Biết làm sao khi ta không thể gặp được một người đàn ông dũng cảm. Người dám nói với ta thành thật và giản đơn, "em à, anh hết yêu rồi". Tại sao phải là ta, tự biết và tự xót khi người im lặng phản bội? Ta van lơn trăm ngàn lần điều đó đừng xảy ra nữa, vì ta sợ hơn mọi thứ trong đời là cảnh tượng bị đâm sau lưng. Chừng ấy vết thương vẫn không đủ để được gặp một người dũng cảm hơn sao?
Không ai muốn nhận sai, dù ai cũng có thể nói lời xin lỗi.
Ta nói, được rồi, vậy đi.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire