Ở đâu chẳng thế.
Margaux sắp đi xuống Albi rồi. Chiều qua ngồi bus chẳng nói gì với nhau, cho tới khi nó sắp xuống bến mới hỏi, ê, mi sẽ nhớ Paris ít nhiều chớ? Xe chạy qua Louvre, chạy dọc sông Seine, chạy ngang Notre Dame, chạy tới quartier latin,...Margaux nói, dĩ nhiên, chút chút vậy.
Margaux cầm hai bức tranh của mình đi. Có thể hai đứa sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa. Có thể trong studio của nó sẽ chẳng có dấu ấn nào của mình được nâng niu gìn giữ. Có thể mọi điều sẽ phai. Nhưng như bây giờ, như từ ngày đầu đến giờ, không phải đã rất tốt đẹp sao?
Mình cũng phải đi về. Dù ở đâu chẳng thế, như lời mợ CT nói, có nghĩa rằng ở đâu mà không loạn? Mình mơ thấy một tiệm sách cửa sơn màu lục nhạt, jazz lưng chừng, đèn vàng ấm nóng, người từng góc nhỏ lặng lẽ thưởng ngoạn.
Cho đến lúc nó phải thành sự thật thì mình mới cam lòng.
Margaux sắp đi xuống Albi rồi. Chiều qua ngồi bus chẳng nói gì với nhau, cho tới khi nó sắp xuống bến mới hỏi, ê, mi sẽ nhớ Paris ít nhiều chớ? Xe chạy qua Louvre, chạy dọc sông Seine, chạy ngang Notre Dame, chạy tới quartier latin,...Margaux nói, dĩ nhiên, chút chút vậy.
Margaux cầm hai bức tranh của mình đi. Có thể hai đứa sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa. Có thể trong studio của nó sẽ chẳng có dấu ấn nào của mình được nâng niu gìn giữ. Có thể mọi điều sẽ phai. Nhưng như bây giờ, như từ ngày đầu đến giờ, không phải đã rất tốt đẹp sao?
Mình cũng phải đi về. Dù ở đâu chẳng thế, như lời mợ CT nói, có nghĩa rằng ở đâu mà không loạn? Mình mơ thấy một tiệm sách cửa sơn màu lục nhạt, jazz lưng chừng, đèn vàng ấm nóng, người từng góc nhỏ lặng lẽ thưởng ngoạn.
Cho đến lúc nó phải thành sự thật thì mình mới cam lòng.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire