Vừa làm việc vừa nghĩ thật nhiều. Nhiều đến mức đuổi theo không kịp, nhớ không kịp. Bàn tay ta muốn chạm vào sơn, đôi mắt ta muốn nheo lại trên nền toile loang lổ, tất cả đang thành hình...tất cả ơi ...đừng tan biến mất, hãy kiên nhẫn một chút nữa thôi...
Hôm nay là sinh nhật Camus, người nhớ Paris không? Paris nhớ người, hẳn nhiên và mãi mãi.
Ta cũng nhớ người như Sisyphe nhớ bi kịch vậy.
Chiều nay trời nặng như đeo đá, sớm muộn gì rồi cũng đổ mưa.
Hôm nay là sinh nhật Camus, người nhớ Paris không? Paris nhớ người, hẳn nhiên và mãi mãi.
Ta cũng nhớ người như Sisyphe nhớ bi kịch vậy.
Chiều nay trời nặng như đeo đá, sớm muộn gì rồi cũng đổ mưa.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire