Hôm qua và hôm nay, bỗng nhiên trầm buồn lạ lùng. Tưởng rằng tháng ba sắp hết, tháng ba đầu tiên trong lịch sử không mảy may tủi hờn. Thế mà. Những ngày cuối cùng chuyện gì tới đã phải tới.
Không phải lỗi của ai.
Chỉ cần tỉnh táo một chút, nhẫn tâm một chút, yêu thương chính mình hơn người ngoài một chút. Sẽ không đau đớn gì nữa.
Nói chung là cần tỉnh!
Thế thôi.
Quên thì có thể một vài thời điểm, nhưng tha thứ thì không.
Tuyệt đối không.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire