mercredi 21 octobre 2015

p.

- hoy đi paris với mẹ nhé?
- ...
- đó là nơi mẹ đã trải qua tuổi thanh xuân rất cô đơn...

Đi đi. Không phải trong tâm tưởng nữa mà là đi thật, nếu như ở đâu chúng mình cũng tha hương.

samedi 10 octobre 2015

My foolish heart

Chiều tối mưa mưa, chạy xe trên đường gặp mấy hàng hoa ế chèo queo chìm đẫm trong bóng tối. Đi lườn lượn quanh mấy hàng không ưng bó nào, rủi thay gặp ông cuối cùng bán cúc hoạ mi 100k một mớ. Ổng bảo thế cô giả bao nhiêu, rồi ông chặn mẹ xe lại đéo cho đi nữa, huhu, đành nói 50k được hem anh. Ai ngờ ổng tút hoa ra buộc sau xe mình luôn. Thế là đi về không biết cắm đâu cho hết chừng ấy cành hoạ mi, ối giời! Đành chia ba, tặng cho thiên hạ hai, mình về cắm một, đầy ứ cả cái bình nước thuỷ tinh hihihi.

Hôm nay chẳng là ngày gì tuy cũng là một ngày đáng phải hỏi han nhau. Nhưng thôi, đời tôi thường hay im lặng, cho nó CHẤT.


lundi 5 octobre 2015

lang bang

Hôm nay đánh bài vui quá. Có lẽ là trận bài cuối cùng. Trận bài huyền thoại.
Vừa đánh vừa ăn bánh đa chấm sữa ông Thọ (sáng tối của Thuần Mèo), đảm bảo ngày mai đi ỉa chết thôi. Xong, thằng điên QQ không thôi than van, đến bài người khác nó cũng cho là đẹp hơn bài nó, cơm người khác ngon hơn cơm nó, chắc vợ người khác phải dâm hơn vợ nó thì nó mới đồng ý sống tiếp. Nghĩ đến lúc nó chết đi, bàn thờ thì chẳng có nhưng kiểu gì cũng phải cúng cho nó ba cân thịt ba chỉ luộc với một bát nước mắm tỏi ớt, vậy là nó ở dưới âm ty mới thoả lòng, không than van mộ thằng hàng xóm đẹp hơn hô hô.

Muốn đọc lại All quiet on the western front.

Muốn nằm nghe Neil Young.

Muốn nhìn thấy bé Hoy như nào, là trai hay gái.

Muốn ngày đó đến thật nhanh. Nhưng thôi, phải trưởng thành chậm rãi, nhỉ.

Không có gì thật khi được phanh phơi. Sự thật nằm trong im lặng đấy.