Hôm nay đánh bài vui quá. Có lẽ là trận bài cuối cùng. Trận bài huyền thoại.
Vừa đánh vừa ăn bánh đa chấm sữa ông Thọ (sáng tối của Thuần Mèo), đảm bảo ngày mai đi ỉa chết thôi. Xong, thằng điên QQ không thôi than van, đến bài người khác nó cũng cho là đẹp hơn bài nó, cơm người khác ngon hơn cơm nó, chắc vợ người khác phải dâm hơn vợ nó thì nó mới đồng ý sống tiếp. Nghĩ đến lúc nó chết đi, bàn thờ thì chẳng có nhưng kiểu gì cũng phải cúng cho nó ba cân thịt ba chỉ luộc với một bát nước mắm tỏi ớt, vậy là nó ở dưới âm ty mới thoả lòng, không than van mộ thằng hàng xóm đẹp hơn hô hô.
Muốn đọc lại All quiet on the western front.
Muốn nằm nghe Neil Young.
Muốn nhìn thấy bé Hoy như nào, là trai hay gái.
Muốn ngày đó đến thật nhanh. Nhưng thôi, phải trưởng thành chậm rãi, nhỉ.
Không có gì thật khi được phanh phơi. Sự thật nằm trong im lặng đấy.